Trong giờ thuyết giảng, thầy nói: "Khả năng thiên phú của một nhà soạn nhạc được nhận ra nơi những nốt nhạc trong tác phẩm của người áy -Nhưng việc phân tích từng nốt nhạc đó sẽ không cho thấy được sự thiên tài của tác giả. Thiên Chúa mặc khải chính Người nơi tạo vật -nhưng việc nghiên cứu tỉ mỉ tạo vật sẽ không giúp bạn gặp được Thiên Chúa; cũng như việc bạn không thể tìm thấy linh hồn qua việc khảo sát kỹ lưỡng thân xác bạn."
Vào giờ giải đáp thắc mắc, có người hỏi: "Vậy thì bằng cách nào người ta có thể gặp được Thiên Chúa?"
"Bằng cách nhìn ngắm tạo vật chứ không phải phân tích chúng."
"Phải nhìn ngắm như thế nào, thưa thầy?"
"Một nông dân nọ muốn khám phá vẻ đẹp của hoàng hôn, nhưng anh ta chỉ trông thấy mặt trời, những đám mây, bầu trời và chân trời... cho tới khi anh ta hiểu rằng cái Đẹp không phải là 'một sự vật' mà đúng hơn đó là 'một cách nhìn'. bạn sẽ không tìm kiếm Thiên Chúa trong vô vọng cho đến khi bạn hiểu rằng: "Thiên Chúa không thể nhìn thấy nơi 'một sự vật'. Cần phải biết cách nhìn Ngài -giống như các em bé với anh mắt tinh nguyên chưa bị bóp méo bởi các giáo thuyết và các niềm tin tiền chế."
Anthony de Mello, Một phút tầm phào (One minute for nonsense, Loyola Press, Chicago)
_____________________
"người khôn tay chỉ mặt trăng, kẻ khờ ngơ ngác ngắm nhìn ngón tay"
(Quand le sage montre la lune, l'imbécile regarde le doigt
When the wise man points at the moon, the fool looks at the finger)
When the wise man points at the moon, the fool looks at the finger)
--
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
hãy cho biết ý kiến của bạn...!